:::

Năm Ấy, Hoa Mai Nở

  • 19 June, 2020
Bạn kể tôi nghe
Trần Thị Huế

Các bạn thân mến, trong chuyên mục "Bạn kể tôi nghe" của tuần này, Lệ Phương đã mời chị Trần Thị Huế đọc lên tác phẩm đoạt Giải văn học di dân và di công năm 2019, tác phẩm mang tên "Năm nay, Hoa mai nở". Xin mời các bạn đón nghe.

-----------------------------------------------------------------------------------

Xin chào! Tôi là Trần Thị Huế. Tôi sinh ra và lớn lên ở một tỉnh thuần nông thuộc đồng bằng Bắc Bộ Việt Nam. Quê tôi – tỉnh Thái Bình.

Năm 2015, tôi sang Đài Loan sinh sống theo diện kết hôn.

Khoảng thời gian 4 năm qua, với những trải nghiệm của mình trong quá trình hòa nhập vào cuộc sống tại Đài Loan, và việc từng chứng kiến những câu chuyện buồn của chị em Tân di dân tại hòn đảo này, tôi thực sự học được ba điều. Đó là: “nỗ lực”, “thấu hiểu” và “bao dung”.

Vốn dĩ là người đa cảm, dễ vui, dễ buồn nên tôi thường viết ra những cảm xúc như một cách dể giải tỏa. Tuy nhiên, lần này tôi không chỉ muốn viết cho riêng mình. Tôi cũng không muốn chỉ mình khóc cùng “chị ấy”, “em ấy”…… khi lắng nghe câu chuyện về họ ở nơi đây. Đó là lý do tôi viết “Năm Ấy, Hoa Mai Nở”. Tôi thấu hiểu và tôi muốn chúng ta cùng thấu hiểu về những hoàn cảnh như cô gái tên Nguyệt, để rồi chúng ta cùng bao dung hơn, yêu thương hơn những di dân ở nơi đây. “Năm Ấy, Hoa Mai Nở” viết dựa trên câu chuyện mà tôi được chia sẻ từ một người bạn, lấy bối cảnh là vùng quê sông nước Nam Bộ Việt Nam – nơi có người con gái chưa một lần yêu ai đã lấy thân mình đánh cược với canh bạc cuộc đời.

Khi đặt bút viết, tôi suy nghĩ rất nhiều đến cái kết. Tôi không muốn Nguyệt chết. Tôi muốn Nguyệt “tỉnh lại” sau bao năm điên dại, nhưng rồi tôi lại để câu chuyện kết thúc như chính nguyên tác ngoài đời. Qua đó, chúng ta sẽ cùng nhau thấu hiểu được nỗi đau tột cùng cuả hai mảnh đời, hai thế hệ người phụ nữ. Người mẹ già và cô con gái cả một đời cơ cực, trầm luân.

Tôi viết câu chuyện này với hy vọng chúng ta cùng nhau thông cảm, cùng nhau bao dung và hơn thế nữa, cùng quan tâm, giúp đỡ, để rồi trên đảo ngọc yêu dấu này sẽ không còn hoàn cảnh nào như Nguyệt nữa.

Và tôi tin, với những nỗ lực của xã hội Đài Loan hiện nay, sẽ giúp di dân, di công chúng tôi dễ dàng hơn khi hòa nhập vào cuộc sống. Tôi tin chúng ta sẽ không phải chứng kiến những hoàn cảnh đáng thương như cô gái tên Nguyệt trong truyện “Năm Ấy, Hoa Mai Nở” nữa.

Thân ái!

Xin mời các bạn ấn vào link dưới đây để nghe chị Huế đọc bài "Năm ấy, Hoa mai nở" :
https://vn.rti.org.tw/radio/programMessagePlayer/id/104280

 

 

Phát thanh viên

Phản hồi liên quan